Chương trước
Chương 233 : Hóa ra thật sự làm việc quá nghiêm túc sẽ bị ông chủ đi đường quyền! (1)  
Chương 223 : Đại lão không có mặt mũi   Chương 224 : Bác sĩ Từ, rốt cuộc anh có được không thế? (1)   Chương 225 : Bác sĩ Từ, rốt cuộc anh có được không thế? (2)   Chương 226 : Con gà nhỏ, để lộ chân đen ra rồi chứ gì? (1)   Chương 227 : Con gà nhỏ, để lộ chân đen ra rồi chứ gì? (2)   Chương 228 : Kết cục thê thảm của con gà nhỏ (1)   Chương 229 : Kết cục thê thảm của con gà nhỏ (2)   Chương 230 : Mời anh đi ra ngoài, anh là đồ fans giả (1)   Chương 231 : Mời anh đi ra ngoài, anh là đồ fans giả (2)   Chương 232 : Người anh em à, khẩu vị của anh nặng thật đó…   Chương 233 : Hóa ra thật sự làm việc quá nghiêm túc sẽ bị ông chủ đi đường quyền! (1)   Chương 234 : Hóa ra thật sự làm việc quá nghiêm túc sẽ bị ông chủ đi đường quyền! (2)   Chương 235 : Hù đám thuỷ quân chạy sạch sành sanh! (1)   Chương 236 : Hù đám thuỷ quân chạy sạch sành sanh! (2)   Chương 237 : Làm đủ trò xấu xa, bị trời phạt, không còn sống được bao lâu! (1)   Chương 238 : Làm đủ trò xấu xa, bị trời phạt, không còn sống được bao lâu! (2)   Chương 239 : Tôi không nói, sao cậu lại biết sau khi chết sẽ thân bại danh liệt chứ? (1)   Chương 240 : Tôi không nói, sao cậu lại biết sau khi chết sẽ thân bại danh liệt chứ? (2)   Chương 241 : Lần trước tôi đi phần mộ nhảy disco, sẽ không gặp báo ứng đâu nhỉ… (1)   Chương 242 : Lần trước tôi đi phần mộ nhảy disco, sẽ không gặp báo ứng đâu nhỉ… (2)  
setting
Chương sau

 

Lý do kiểu gì đây? Bệnh tâm thần hay gì?

Ngẫm lại đúng là không thể nào, quá sức hoang đường!

[S] 323] cũng không nhịn được có chút buồn cười.

“Bác sĩ Từ, anh có biết anh đang nói gì hay không?”

Từ Huyền mỉm cười: “Đương nhiên tôi biết rồi.”

“Thật ra chuyện này chủ yếu là có liên quan tới mẹ anh.”

“Anh có còn nhớ lần đầu tiên anh gặp bà ấy là lúc nào không?”

[S] 323] vô thức nói: “Nhớ kỹ chứ, bà ấy được mời đến hát trong buổi họp mặt thường niên của công ty bọn tôi.”

Anh ta vừa nói xong câu này thì sắc mặt thoắt cái trở nên trắng bệch.

Vô số khán giả xem live trong phòng live lập tức cười bò.

“Chậc chậc, tôi mới nghĩ xem sao bác sĩ Từ ăn nói không hợp lẽ thường như thế, thì ra là thủ sẵn ở chỗ này!”

“Gà con thứ hai lại để lộ cái chân đen rồi đấy phỏng?”

“Bác sĩ Từ, anh rành rẽ cách thẩm vấn như vậy...... không làm cảnh sát thật đáng tiếc nha~”

“Chậc chậc, vị này thật sự xem bà ấy là mẹ từ tận đáy lòng đó, tôi không hề thấy bất kỳ tia chần chờ nào trên mặt anh ta luôn~”

Lúc bấy giờ, [S] 323] đã ngáo hẳn 100%.

Lúc anh ta vừa thốt ra câu nói kia, anh ta đã xem như hoàn toàn bại lộ.

Giờ đây, cho dù anh ta có giải thích thế nào đi chăng nữa… thì chỉ có đứa ngu mới tin anh ta thôi.

Chuyện mà anh ta không ngờ tới chính là Từ Huyền nhất quyết cắn chặt không buông. Ngược lại còn tiếp tục đề tài đang dở dang ban nãy.

Giọng điệu Từ Huyền khá vi diệu: “Vậy anh có nghĩ tới vấn đề này không?”

“Rõ ràng bà ấy không phải minh tinh gì hết, vậy tại sao bà ấy lại được mời đến buổi họp mặt thường niên của các anh để biểu diễn?”

[S] 323] khép chặt miệng, không nói nửa lời.

Anh ta sợ mình nói thêm một câu lại rơi trúng cái bẫy do Từ Huyền đào sẵn nữa.

Từ Huyền cũng không thèm để ý, hắn nói tiếp: “Có phải vị “mẹ” này của anh đã từng nói với anh rằng tuy bà ấy đã có chồng và con trai.”

“Nhưng bà ấy đã sớm không còn chút tình cảm nào với chồng mình.”

“Con trai thì ngày nào cũng bộn bề công việc, chẳng khi nào có thời gian ở cùng bà ấy.”

“Tuy bà ấy có chút tiền, nhưng lại chẳng có ai quan tâm đến bà ấy, cuộc sống rất trống rỗng?”

“Bà ấy từng nói thế, đúng chứ?”

“Thật ra, bà ấy không hề lừa anh.”

“Tất cả đều là sự thật.”

“Có điều!”

“Rõ ràng bà ấy không nói cho anh biết một chuyện rất quan trọng, để cho anh cứ thế mơ mơ màng màng, không hay không biết gì.”

[S] 323] nghe đến đó bèn không nhịn được hỏi: “Chuyện gì?”

Từ Huyền đang muốn lên tiếng nhưng đột ngột dừng lại.

Hắn nhếch lên một nụ cười: “Đừng nôn nóng, anh sẽ biết ngay bây giờ.”

Lúc này!

Một giọng nói tức giận vang lên!

“Số 323!”

Một người đàn ông mặc âu phục cao cấp đùng đùng nổi giận đi tới chỗ anh ta. Ngoài ra còn có vài vị quản lý cấp cao đi theo bên cạnh người nọ.

Đồng thời cũng có không ít nhân viên khác đang nhìn về phía này với ánh mắt kỳ quái.

[S] 323] ngạc nhiên hỏi: “Ông chủ?”

“Có chuyện gì vậy?”

Anh ta trông thấy cảnh tượng này thì trong lòng chợt hoảng hốt rồi nảy ra cảm giác bất ổn.

Ông chủ công ty nhìn chằm chằm anh ta bằng vẻ mặt dữ tợn, nghiến răng nghiến lợi nói: “Số 323, anh đúng là quá trâu bò!”

“Còn dám dụ dỗ mẹ tôi!”

“Thế nào? Muốn chiếm hời ông đây đúng không? Hay là muốn làm anh em trời ơi đất hỡi với tôi?”

“Tất cả mọi người, lên! Đánh cho tôi! Đánh mạnh vào!”

“Tất cả đều ra tay, tiền thưởng tháng này của mọi người được tăng thêm 3 ngàn!”

“Chỉ cần không đánh chết người, những chuyện còn lại tôi lo hết!”

“Còn nữa, cử người qua bên kia!”

“Xóa sạch hình trong máy vi tính của thằng khốn này cho tôi!”

“Ai con mẹ nó dám mở lên xem, tôi móc mắt người đó ngay lập tức!”

Cả đám nhân viên sau khi nghe ông chủ nói vậy thì hưng phấn xắn tay áo lên đấm đá anh ta túi bụi!

Sắc mặt [S] 323] bỗng chốc tái nhợt, cố gắng giải thích: “Không phải đâu, ông chủ, tôi không biết bà ấy là mẹ anh mà!”

Nhưng lời giải thích của anh ta không có tí tác dụng nào.

Không đợi anh ta nói ra câu tiếp theo, trên mặt đã bị ai đó đấm cho một cú. Hai cái răng văng ra ngoài!

Người ra tay chính là ông chủ công ty bọn họ.

Vô số khán giả xem live trong phòng live đều xem đến máu nóng sôi trào!

“Ôi đệch! Tôi còn tưởng là hồi nãy bác sĩ Từ đang dùng kế không đó! Hóa ra là thật!”

“Tía má ơi, đánh hội đồng online, người thật PK! Quá cmn kích thích~”

“Phiên bản mới bạn chưa từng xem qua – Ông chủ đến đây đấm tôi!”

“Cười chớt tôi rồi, thật sự phải gọi là hai chúng ta tới bàn luận một chút nào. Tôi gọi anh là ông chủ, còn anh gọi tôi là cha, à không, gọi tôi là anh trai.”

“Mọi người đừng đánh nữa, đánh kiểu đó không chết người được đâu!”

Dường như có người không cẩn thận đập bể điện thoại trong lúc hỗn loạn, thế là làm ngắt luôn kết nối.

 

Chương trước
Chương 233 : Hóa ra thật sự làm việc quá nghiêm túc sẽ bị ông chủ đi đường quyền! (1)  
Chương 223 : Đại lão không có mặt mũi   Chương 224 : Bác sĩ Từ, rốt cuộc anh có được không thế? (1)   Chương 225 : Bác sĩ Từ, rốt cuộc anh có được không thế? (2)   Chương 226 : Con gà nhỏ, để lộ chân đen ra rồi chứ gì? (1)   Chương 227 : Con gà nhỏ, để lộ chân đen ra rồi chứ gì? (2)   Chương 228 : Kết cục thê thảm của con gà nhỏ (1)   Chương 229 : Kết cục thê thảm của con gà nhỏ (2)   Chương 230 : Mời anh đi ra ngoài, anh là đồ fans giả (1)   Chương 231 : Mời anh đi ra ngoài, anh là đồ fans giả (2)   Chương 232 : Người anh em à, khẩu vị của anh nặng thật đó…   Chương 233 : Hóa ra thật sự làm việc quá nghiêm túc sẽ bị ông chủ đi đường quyền! (1)   Chương 234 : Hóa ra thật sự làm việc quá nghiêm túc sẽ bị ông chủ đi đường quyền! (2)   Chương 235 : Hù đám thuỷ quân chạy sạch sành sanh! (1)   Chương 236 : Hù đám thuỷ quân chạy sạch sành sanh! (2)   Chương 237 : Làm đủ trò xấu xa, bị trời phạt, không còn sống được bao lâu! (1)   Chương 238 : Làm đủ trò xấu xa, bị trời phạt, không còn sống được bao lâu! (2)   Chương 239 : Tôi không nói, sao cậu lại biết sau khi chết sẽ thân bại danh liệt chứ? (1)   Chương 240 : Tôi không nói, sao cậu lại biết sau khi chết sẽ thân bại danh liệt chứ? (2)   Chương 241 : Lần trước tôi đi phần mộ nhảy disco, sẽ không gặp báo ứng đâu nhỉ… (1)   Chương 242 : Lần trước tôi đi phần mộ nhảy disco, sẽ không gặp báo ứng đâu nhỉ… (2)  
Chương sau

Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo

0.31212 sec| 2433.461 kb